Lập trình hướng đối tượng (OOP – Object-Oriented Programming) là một phương pháp lập trình trong đó bạn tổ chức mã nguồn thành các đối tượng (objects), mỗi đối tượng đại diện cho một thực thể hoặc một khái niệm trong thế giới thực hoặc trong ứng dụng. OOP tập trung vào việc tạo ra các đối tượng có khả năng tương tác với nhau thông qua các phương thức (methods) và thuộc tính (properties), giúp quản lý mã nguồn dễ dàng hơn và tạo ra mã tái sử dụng cao.
Trong lập trình hướng đối tượng với PHP, bạn có thể tạo các lớp (classes) để định nghĩa cấu trúc và hành vi của các đối tượng. Một lớp có thể chứa các thuộc tính để mô tả trạng thái của đối tượng và các phương thức để xác định cách đối tượng hoạt động. Các đối tượng được tạo từ các lớp thông qua quá trình gọi hàm tạo (constructor).
Dưới đây là một ví dụ đơn giản về lập trình hướng đối tượng trong PHP:
php
class Car {
public $brand;
public $model;
public function __construct($brand, $model) {
$this->brand = $brand;
$this->model = $model;
}
public function startEngine() {
echo "Engine started for {$this->brand} {$this->model}.";
}
}
$myCar = new Car("Toyota", "Camry");
$myCar->startEngine(); // Engine started for Toyota Camry.
Trong ví dụ trên:
Car
là một lớp đại diện cho khái niệm xe ô tô.$brand
và$model
là các thuộc tính của lớpCar
.__construct
là hàm tạo, được gọi khi một đối tượng được khởi tạo.startEngine
là một phương thức của lớpCar
.
Lập trình hướng đối tượng giúp cấu trúc mã nguồn trở nên dễ quản lý hơn, dễ đọc hơn và dễ mở rộng hơn. Nó cung cấp khả năng tạo ra mã tái sử dụng và thúc đẩy phát triển ứng dụng theo các tiêu chuẩn chất lượng cao.