6. Từ khóa static trong lập trình java hướng đối tượng

Trong lập trình java hướng đối tượng (OOP) trong Java, từ khóa “static” được sử dụng để khai báo các thành phần (thuộc tính và phương thức) thuộc về lớp, chứ không thuộc về các đối tượng của lớp đó. Các thành phần static có thể được truy cập mà không cần tạo ra một đối tượng từ lớp đó.

Dưới đây là một số điểm quan trọng về từ khóa “static” trong Java:

  1. Thuộc tính static:
    • Một thuộc tính static là một biến được chia sẻ bởi tất cả các đối tượng của lớp và tồn tại trong suốt quá trình chạy của chương trình.
    • Một thuộc tính static được khai báo với từ khóa “static” trước kiểu dữ liệu.
    • Có thể truy cập thuộc tính static trực tiếp thông qua tên lớp, không cần tạo đối tượng.
    • Một thay đổi trong thuộc tính static sẽ ảnh hưởng đến tất cả các đối tượng khác của lớp đó.

Ví dụ về khai báo và sử dụng thuộc tính static trong Java:

java
public class Counter {
    private static int count;    // Thuộc tính static
    
    public Counter() {
        count++;
    }
    
    public static int getCount() {    // Phương thức static
        return count;
    }
}

Trong ví dụ trên, chúng ta có lớp “Counter” với thuộc tính static “count” và phương thức static “getCount()”. Mỗi khi tạo một đối tượng “Counter”, giá trị của “count” sẽ được tăng lên một.

Cách sử dụng thuộc tính static:

java
Counter counter1 = new Counter();
Counter counter2 = new Counter();
Counter counter3 = new Counter();

System.out.println(Counter.getCount());    // In ra: 3

Trong ví dụ trên, chúng ta tạo ra ba đối tượng “counter1”, “counter2” và “counter3” từ lớp “Counter”. Sau đó, chúng ta gọi phương thức static “getCount()” thông qua tên lớp “Counter” để lấy giá trị của thuộc tính static “count”.

  1. Phương thức static:
    • Một phương thức static thuộc về lớp, không thuộc về các đối tượng của lớp.
    • Phương thức static không thể truy cập đến các thành viên không static của lớp, vì nó không có một đối tượng cụ thể để tham chiếu.
    • Có thể truy cập trực tiếp vào phương thức static thông qua tên lớp, không cần tạo đối tượng.

Ví dụ về khai báo và sử dụng phương thức static trong Java:

java
public class MathUtils {
    public static int max(int a, int b) {
        return (a > b) ? a : b;
    }
}

Trong ví dụ trên, chúng ta có lớp “MathUtils” với phương thức static “max()”, mà trả về giá trị lớn hơn giữa hai số.

Cách sử dụng phương thức static:

java
int maxNumber = MathUtils.max(5, 10);
System.out.println(maxNumber);    // In ra: 10

Trong ví dụ trên, chúng ta gọi phương thức static “max()” thông qua tên lớp “MathUtils” để tìm giá trị lớn hơn giữa hai số.

Từ khóa “static” trong lập trình java hướng đối tượng cho phép chúng ta tạo các thành phần chung và truy cập chúng mà không cần tạo ra một đối tượng từ lớp đó. Nó hữu ích trong việc xử lý dữ liệu chung và cung cấp các tiện ích phương thức mà không cần liên quan đến trạng thái của một đối tượng cụ thể.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top