26. Tính bao đóng trong lập trình java hướng đối tượng

Trong lập trình java hướng đối tượng, tính bao đóng (encapsulation) là một khái niệm quan trọng, mà nó cho phép ẩn thông tin và đóng gói dữ liệu và phương thức trong một đối tượng. Bằng cách sử dụng tính bao đóng, ta có thể kiểm soát cách truy cập và thay đổi dữ liệu trong đối tượng, và đảm bảo tính nhất quán và an toàn của chương trình.

Để thực hiện tính bao đóng trong Java, ta sử dụng access modifiers (public, private, protected, default) để xác định mức độ truy cập cho các thành phần của một lớp (class). Thông thường, các thuộc tính (fields) của một lớp được khai báo là private, và để truy cập hoặc thay đổi giá trị của thuộc tính này, ta sử dụng các phương thức getter và setter công khai (public).

Ví dụ, ta có một lớp Person với một thuộc tính name:

java
public class Person {
    private String name;

    public String getName() {
        return name;
    }

    public void setName(String name) {
        this.name = name;
    }
}

Trong ví dụ trên, thuộc tính name được khai báo là private, nghĩa là nó chỉ có thể truy cập từ bên trong cùng lớp Person. Để truy cập và thay đổi giá trị của name, ta sử dụng phương thức getName()setName() công khai.

java
Person person = new Person();
person.setName("John");
System.out.println(person.getName()); // In ra "John"

Việc sử dụng tính bao đóng cho phép ta kiểm soát việc truy cập và thay đổi dữ liệu trong đối tượng Person, và đảm bảo tính nhất quán và an toàn của chương trình. Ngoài ra, nó cũng giúp che giấu chi tiết triển khai bên trong đối tượng và tạo ra một giao diện công khai cho việc tương tác với đối tượng đó.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top