13. Instance Initializer Block trong lập trình java hướng đối tượng

Instance Initializer Block (khối khởi tạo thể hiện) trong lập trình Java hướng đối tượng là một khối mã được đặt trong cặp dấu ngoặc nhọn {} và nằm bên trong một lớp. Khối khởi tạo thể hiện được sử dụng để khởi tạo các trường (fields) của một đối tượng khi nó được tạo ra, trước khi thực hiện các constructor.

Cú pháp của khối khởi tạo thể hiện như sau:

java
{
    // Mã khởi tạo thể hiện
}

Điểm chính của khối khởi tạo thể hiện là nó được thực thi trước khi bất kỳ constructor nào của lớp được gọi. Mỗi lần tạo ra một đối tượng từ lớp, khối khởi tạo thể hiện sẽ được thực thi trước khi constructor tương ứng của đối tượng đó được gọi.

Ví dụ:

java
class MyClass {
    private int value;

    // Instance Initializer Block
    {
        value = 10;
        System.out.println("Instance Initializer Block executed");
    }

    // Constructor
    public MyClass() {
        System.out.println("Constructor executed");
    }
}

public class Main {
    public static void main(String[] args) {
        MyClass obj = new MyClass();
    }
}

Kết quả khi chạy đoạn mã trên sẽ là:

mathematica
Instance Initializer Block executed
Constructor executed

Trong ví dụ này, khối khởi tạo thể hiện (Instance Initializer Block) gán giá trị 10 cho trường value và in ra thông báo “Instance Initializer Block executed”. Sau đó, constructor của lớp MyClass được gọi và in ra thông báo “Constructor executed”.

Khối khởi tạo thể hiện có thể sử dụng để thực hiện các tác vụ khởi tạo phức tạp, tính toán giá trị ban đầu cho các trường hoặc thực hiện các hoạt động mà không thể được thực hiện trong phạm vi của trường hoặc constructor.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top